Mỗi người sinh ra đều được đặt một cái tên. Tên hay còn gọi là danh xưng của một cá nhân nhằm xác định cụ thể và định dạng về một ai đó. Nói đến tên là nói đến sự hiện hữu của người đó. Mỗi cái tên mang một ý nghĩa và có một tầm quan trọng rất lớn. Tên gắn bó với người đó trong suốt cuộc đời và còn mãi cho đến khi đã khuất, tên vẫn còn “lưu truyền hậu thế” như câu ngạn ngữ: “Hổ chết để da, con người ta chết để tiếng”, lưu truyền đó tốt hay xấu là do cách sống của ta. Khi nói đến tên của ai đó ta nghĩ về cuộc đời và con người của họ. Người Công giáo ngoài tên thường gọi, còn có tên Thánh, được đặt từ ngày lãnh nhận Bí tích Rửa tội. Tên con người là thế, nhưng có ai đã đặt vấn đề: Con người sinh ra ai cũng có tên, vậy Thiên Chúa là Đấng dựng nên ta, Ngài có tên không? Và tên Ngài là gì?
Khi ta biết tên của ai đó là lúc ta bắt đầu biết về họ. Chúng ta không ai biết tên Thiên Chúa. Sở dĩ chúng ta biết tên Thiên Chúa là nhờ Ngài mạc khải chính tên của Ngài cho chúng ta. Cho nên, khi con người biết tên Thiên Chúa là bước khởi đầu để con người có cơ hội biết về Ngài, và Ngài sẵn sàng thiết lập tương giao giữa Ngài với con người. Điều này được thấy rõ trong Kinh Thánh Cựu Ước, khi Thiên Chúa mạc khải tên của Ngài cho dân qua Môsê trên núi Sinai (Xh 3,1-15). Thiên Chúa mạc khải cho Môsê biết tên Ngài là Giavê (Yahweh), Đấng Tự Hữu, là “Đức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh em, Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Jacob”. Khi Thiên Chúa mạc khải tên của Ngài cũng là lúc Ngài mạc khải bản tính của Ngài. Ngài là Thiên Chúa của tình yêu. Theo dòng lịch sử của mình, Israel đã có thể khám phá ra rằng Thiên Chúa chỉ có một động lực duy nhất khiến Ngài tự mạc khải cho họ và chọn họ giữa mọi dân, để họ là dân của Ngài: đó là tình yêu nhưng không của Ngài. Nhờ các Tiên tri, Israel hiểu rằng, cũng vì tình yêu mà Thiên Chúa không ngừng giải cứu họ và tha thứ cho sự bất trung và tội lỗi của họ. Tình yêu của Thiên Chúa đối với Israel được so sánh với tình yêu của một người cha đối với con mình (Hs 11,1). Tình yêu đó còn mạnh hơn tình yêu của một người mẹ dành cho con cái mình (Is 49, 14-15). Thiên Chúa yêu dân Ngài hơn người chồng yêu người vợ yêu dấu của mình (Is 62,4-5). Tình yêu đó cũng chiến thắng những bất trung, tình yêu là tha thứ, và tình yêu của Thiên Chúa đối với dân Israel là vĩnh cửu “tồn tại muôn đời” (Is 54,8). “Núi có dời có đổi, đồi có chuyển có lay, tình nghĩa của Ta đối với ngươi vẫn không thay đổi” (Is 54,10). “Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng thương xót” (Gr 31,3). Tình yêu vĩnh cửu đó thể hiện rõ nhất qua việc “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài” (Ga 3,16). Thánh Gioan định nghĩa: “Thiên Chúa là Tình Yêu” (1Ga 4, 8.16), vì chính Hữu thể của Thiên Chúa là tình yêu. Với mầu nhiệm nhập thể, tử nạn và phục sinh, tình yêu của Thiên Chúa được thể hiện cụ thể, rõ ràng qua dung mạo của Đức Giêsu Kitô. Đức Kitô chính là lời mạc khải trọn vẹn về tình yêu Thiên Chúa. Qua Con Một, Thiên Chúa mạc khải điều bí ẩn thâm sâu nhất của Ngài: Chính Ngài là sự trao đổi tình yêu vĩnh cửu: Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, và Ngài đã tiền định cho chúng ta được dự phần vào sự trao đổi tình yêu đó. (GLHTCG 218-221)
Chúng ta biết Tên của Thiên Chúa là Tình Yêu, và chúng ta được Thiên Chúa dựng nên bằng tình yêu của Ngài, khi Ngài cho con người giống hình ảnh Ngài, nên chúng ta được thông phần với tình yêu của Ngài. Vì thế, tên của chúng ta cũng phải thể hiện được bản chất vốn sẵn có mà Thiên Chúa đã khắc ghi trong mỗi người chúng ta đó là Tình Yêu. Chúng ta được mời gọi hãy sống và phản chiếu dung mạo của Thiên Chúa là Tình yêu. Khi ta sống trong tình yêu và thể hiện tình yêu ấy là ta đang sống đúng bản chất tình yêu như Thiên Chúa muốn ban tặng cho chúng ta; được kết hiệp nên một với Thiên Chúa, cuộc đời ta được tháp nhập hoàn toàn vào tình yêu của Ngài, dù tình yêu của ta nhỏ bé và giới hạn so với tình yêu của Thiên Chúa.
Từ muôn thuở Thiên Chúa đã khắc ghi tên ta là Tình yêu trong trái tim Ngài. Ngài muốn hiện hữu cùng ta với tên gọi Tình yêu. Ta là Tình yêu của Thiên Chúa. Thế nhưng, đối với ta, Thiên Chúa có là Tình yêu của ta không? Hay chỉ là một thụ tạo, một đam mê, một vui thú thế gian nào đó mới là tình yêu của ta? Ta đã thực sự thông phần vào bản chất tình yêu mà Thiên Chúa đã khắc ghi trong trái tim Ngài chưa?
Thân phận con người vốn mỏng manh, yếu đuối và dễ đổi thay. Thiên Chúa thấu suốt mọi tâm can từng gang tấc nơi con người hơn bất cứ ai. Ta đã từng khấn hứa giao ước tình yêu với Thiên Chúa, nhưng liệu ta có giữ mãi được lời thề hứa sắt son đó không? Tình yêu của Thiên Chúa là một tình yêu trung tín, không thay đổi; chỉ có tình yêu nơi con người mới đổi thay. Thiên Chúa mãi mãi thể hiện đúng bản chất tình yêu của Ngài.
Trong cuộc sống, có lẽ ai cũng có những lúc muốn buông xuôi tất cả, cảm thấy chán nản, thất vọng, đau khổ, sợ hãi, căng thẳng, mệt mỏi… Có những lúc tình yêu và lòng nhiệt huyết đi theo Chúa của ta không còn nồng nàn như thuở ban đầu, ta cảm thấy tình yêu ta dành cho Chúa sao hời hợt, tẻ nhạt quá. Dù như thế, ta hãy nhớ ta vẫn mãi là Tình yêu của Thiên Chúa, vì ngay cả khi ta không trung tín với Ngài thì Ngài cũng vẫn tín trung, vì Ngài không thể nào tự chối bỏ chính mình (2Tm 2, 13). Dù ta có như thế nào Thiên Chúa chỉ muốn ta một điều đó là không được thay đổi tình yêu. Tình yêu là chất keo gắn kết ta với Chúa và giúp ta hiệp thông với anh chị em. Trung thành trong tình yêu là điều cần thiết để theo Ngài. Cuộc sống có lúc thăng, lúc trầm, điều đó giúp cho cuộc sống ta thêm phong phú hơn, nó như một bản nhạc cuộc đời làm cho ta thêm khởi sắc hơn. Ta hãy nhìn cuộc sống bằng đôi mắt đức tin và trong cái nhìn tích cực, để thúc đẩy ta trung thành với tình yêu giao ước thuở ban đầu của ta với Chúa.
Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã sớm cảm nghiệm được tình yêu, nên ngài viết lên một lời bất hủ: “Trong lòng Giáo hội, con sẽ là Tình yêu”. Một tình yêu âm thầm nhưng vĩ đại và sâu sắc. Tình yêu của hoa hồng đầy gai nhưng tràn ngập hạnh phúc vì được yêu Chúa. Chị thánh đã nói: “Tôi đã chẳng cho Thiên Chúa tốt lành điều gì ngoài tình yêu, và Ngài sẽ trả lại cho tôi chính tình yêu”. Thánh nữ không chỉ là bông hoa bé nhỏ của Chúa Giêsu nhưng còn là của toàn Giáo hội, chị đã để lại một kho tàng quý giá là linh đạo“Con đường thơ ấu” với một tình yêu mạnh mẽ và vĩ đại.
Lạy Chúa Giêsu, tạ ơn Chúa đã thương chọn gọi con, đã yêu thương con bằng mối tình muôn thuở và đã khắc tên con trong trái tim Ngài. Xin cho con biết thể hiện và sống đúng bản chất tên Tình yêu như Chúa. Ước gì trái tim con luôn cùng nhịp đập với trái tim Ngài để con biết yêu thương như Ngài đã yêu bằng đời sống đức ái với anh chị em con.
Xin cho con được mãi trung thành với giao ước tình yêu mà Chúa dành cho con trong ơn gọi Nữ tỳ Chúa Giêsu Linh mục. Amen.
Sương Mai
Tin cùng chuyên mục
ĐỘNG LÒNG THƯƠNG (04.12.2024 – THỨ TƯ TUẦN 1 MÙA VỌNG)
ĐỨC GIÊSU THƯỢNG TẾ
Thư Chung Gửi Cộng Đoàn Dân Chúa Giáo Phận Xuân Lộc về việc Định Hướng Mục Vụ cho Năm Phụng Vụ 2024-2025
MÙA VỌNG