“Tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!” Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: “Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông”. Simon thưa: “Xin Thầy cứ nói”.
“Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?” Simon đáp: “Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn”. Chúa Giêsu bảo ông: “Ông đã xét đoán đúng”.
Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: “Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít”.
Rồi Người bảo người đàn bà: “Tội con đã được tha rồi”. Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: “Ông này là ai mà lại tha tội được?” Và Người nói với người đàn bà: “Ðức tin con đã cứu con, con hãy về bình an”.
Suy niệm
Nhiều người trong chúng ta mặc định rằng khóc là biểu hiện của sự tiêu cực, đau khổ, là nét đặc trưng của sự yếu đuối, thất vọng, chán nản,…Nhưng có lẽ ở đâu đó vẫn xuất hiện những giọt nước mắt của niềm vui, hạnh phúc.
Tin Mừng thánh Lc thuật lại “Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên”. Người phụ nữ trong bài Tin Mừng hôm nay đã thể hiện niềm hạnh phúc của chị bằng những giọt nước mắt.
Để đến gần Đức Giêsu, để có thể bật khóc trước Ngài, dường như chị đã “chiến đấu” can đảm và vượt qua tất cả mặc cảm: mặc cảm về tội lỗi của chính mình, mặc cảm về ánh nhìn xét đoán của người khác mà chạy đến với Ngài. Những giọt nước mắt ngày hôm đó rơi xuống chân Chúa thật quý giá, vì nó thể hiện nỗi lòng ăn năn của chị, sự can đảm của chị, và chứa đựng cả niềm hy vọng, ước mơ của chị nữa. Chị tin vào Thầy Giêsu, và làm tất cả để đến gần Thầy.
Thấu cảm nỗi lòng của chị, Ngài đã chẳng nhìn chị như những người xung quanh, nhưng bằng ánh nhìn của lòng thương xót, Ngài đã giải thoát chị, mở ra cánh cửa mà chị đã hy vọng từ rất lâu, cánh cửa của sự công chính, đón nhận và yêu thương. “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”
Lạy Chúa Giêsu vô cùng kính yêu của con, chiêm ngắm bức tranh tuyệt đẹp của Chúa và chị trong bài Tin Mừng hôm nay, con cảm nếm được sự giải thoát mà Chúa dành cho con. Đã rất nhiều lần những giọt nước mắt lăn dài trên má con chứa đựng niềm hạnh phúc vì con được Chúa thấu cảm, vì con cảm thấu được tình yêu của Chúa dành cho con. Có lẽ con không can đảm như chị, con không tự mình vượt qua được những mặc cảm trong lòng con, nhưng con biết Ngài là nơi con nương ẩn, con tin tưởng nơi Ngài. Đã nhiều lần con tâm sự với Chúa “Lạy Chúa, con không hiểu vì sao, con không biết ý Chúa là gì? con chỉ biết lòng con rất đau, nhưng con tin Thánh Ý của Chúa, bài học của Chúa dành cho con sẽ lấp đầy những vết thương của tội lỗi”. Thế rồi, chẳng lần nào Ngài từ chối lời khẩn nguyện của con.
Lạy Chúa của con, thế giới ngày cảng phát triển, nhưng không có nghĩa mọi cánh cửa đều được mở rộng. Trái lại, đã có rất nhiều cánh cửa tâm hồn đang dần khép lại hay thậm chí đã bị chốt khóa từ rất lâu. Có rất nhiều người mang hình ảnh của chị phụ nữ đang rất cần được chạy đến với Chúa để được Ngài giải thoát bằng ánh nhìn cảm thông và thương xót của Ngài. Con xin dâng lên Chúa những con người nhỏ bé ấy với những niềm hy vọng và ước mơ lớn lao của họ, xin Chúa nâng đỡ, an ủi, để mọi tâm hồn đều có thể bật khóc với những giọt nước mắt của sự bình an, cảm thông và yêu thương. Amen.
Anna Nguyễn Thị Phương Trinh
Tin cùng chuyên mục
THỨ SÁU TUẦN 24 THƯỜNG NIÊN- Lectio Divina – Lc 8,1-3
CỘNG TÁC VỚI CHÚA (19/9/2025 – THỨ SÁU TUẦN 24 THƯỜNG NIÊN)
GIỌT NƯỚC MẮT HẠNH PHÚC (18/09/2025 – THỨ NĂM TUẦN 24 THƯỜNG NIÊN)
LINH ĐẠO NÊN THÁNH DÀNH CHO NGƯỜI TRẺ