ĐỨNG THẲNG ĐƯỢC (28.10.2024 – THỨ HAI TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN)

Phúc Âm: Lc 13, 10-17

“Chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc người con gái của Abraham này trong ngày Sabbat sao?”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, nhân ngày Sabbat, Chúa Giêsu giảng dạy trong một hội đường. Và đây có một người đàn bà bị quỷ ám làm cho bà đau yếu đã mười tám năm. Bà bị khòm lưng, hoàn toàn không thể trông lên được. Khi Chúa Giêsu xem thấy bà, Người liền gọi bà đến mà bảo rằng: “Hỡi bà kia, bà được khỏi tật của bà”. Rồi Người đặt tay trên bà ấy, tức thì bà đứng thẳng lên và tôn vinh Thiên Chúa.

Nhưng viên trưởng hội đường tức giận, vì Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbat, nên ông cất tiếng bảo dân chúng rằng: “Có sáu ngày người ta phải làm việc: vậy thì các người hãy đến xin chữa bệnh trong ngày đó, chớ đừng đến trong ngày Sabbat”.

Chúa trả lời và bảo ông ta rằng: “Hỡi những kẻ giả hình, chớ thì trong ngày Sabbat, mỗi người trong các ông không thả bò hay lừa của mình ra khỏi chuồng mà dẫn nó đi uống nước sao? Phương chi người con gái của Abraham này, Satan cột trói nó đã mười tám năm nay, chớ thì không nên tháo xiềng xích buộc nó trong ngày Sabbat sao?”

Khi Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người đều hổ thẹn, và toàn dân vui mừng vì những việc lạ lùng Người đã thực hiện.

Ðó là lời Chúa.

Suy niệm 1 

Chúa Giêsu là con người của cầu nguyện. Trước mỗi biến cố quan trọng, Chúa Giêsu đều dành thời gian cầu nguyện với Chúa Cha. Người luôn gắn kết mật thiết với Chúa Cha nên đời sống của Ngài là một đời sống vâng phục Thánh ý Chúa Cha hoàn toàn. Hôm nay, trước khi chọn mười hai Tông Đồ, Chúa đã cầu nguyện suốt đêm để biết và làm theo Thánh ý Chúa Cha, chứ không theo ý riêng của Ngài hay của bất kì ai.

Bởi theo ý Cha, không theo ý người đời nên những người trong danh sách Mười Hai Tông Đồ không phải hàng quyền quý, quan quyền, cũng chẳng phải hàng tư tế khôn ngoan, đạo đức, nhưng là những người vô danh, tầm thường, thậm chí thất học.

Bởi theo ý Cha không theo ý người đời nên trong nhóm Mười Hai ấy, mỗi người mỗi tính tình khác biệt, thậm chí đối lập như: một Lêvi bị xem như một người phản bội dân tộc, chạy theo ngoại bang đối lập với Simon thuộc nhóm Quá Khích, một người có lòng yêu nước đến nỗi thể hiện bằng những hành động quá khích. Mỗi con người ấy dẫu không danh tiếng, chẳng giàu có, địa vị, dẫu mang nơi mình những khác biệt đến đối lập, nhưng những con người ấy lại trở nên cộng đoàn mẫu mực sau này.

Bởi theo Thánh ý Chúa Cha, không theo tiêu chuẩn người đời, nên mọi người đều có cơ hội trở nên Tông Đồ của Chúa, bởi tiêu chuẩn chọn không hệ tại hình thức bề ngoài nhưng do tình thương của Chúa và thiện chí mỗi người. Người chấp nhận mọi yếu hèn của phận người, thậm chí cả sự phản bội.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì từ khi con được lãnh Bí tích Rửa Tội cũng là khi con được Chúa trao sứ mệnh cộng tác với Chúa trong việc rao truyền Tin Mừng. Khi con lớn lên, Chúa đã chẳng vì con yếu hèn, giới hạn nhưng đã mời gọi con họa lại chân dung của Con Chúa nơi cuộc đời con.

Lạy Chúa, con sẽ chỉ tìm sống theo ý riêng con, con sẽ chỉ tìm vinh danh con, đời sống con sẽ ngày càng tàn lụi nếu con không có đời sống cầu nguyện, không nỗ lực thăng tiến đời sống tâm linh của mình. Xin cho con luôn biết hướng lòng lên Chúa ở mọi nơi mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh nào. Xin ban Thánh Thần Chúa xuống soi sáng để con nhận ra và sống Thánh ý Chúa như Đức Giêsu Kitô, Con Chúa đã dạy và đã sống.

Mỗi người đều là một nhân vị, được Chúa tác tạo, yêu thương và được cứu độ bằng chính giá Máu của Đức Giêsu Kitô. Lạy Chúa, xin cho con luôn biết tôn trọng phẩm giá của mọi người, vì họ đều là con của Chúa, là anh chị em của con. Xin cho chúng con biết dùng những khả năng Chúa ban để cùng nâng đỡ, cộng tác với nhau xây dựng cuộc sống an vui, hạnh phúc, chan hòa tình Chúa, ấm áp tình người.

Amen.

Maria Phạm Si

Suy niệm 2

Người phụ nữ trong bài Tin Mừng hôm nay bị còng lưng đã lâu.

Mười tám năm không thể nào đứng thẳng lên được (c. 11).

Lưng bà còng hẳn xuống khiến tầm nhìn của bà bị giới hạn.

Có lẽ bà chỉ nhìn thấy mảnh đất nhỏ trước mặt hơn là thấy bầu trời cao.

Bệnh này thật khó chịu, khiến bà đi đứng khó khăn.

Vậy mà bà vẫn có mặt ở hội đường vào ngày sabát, khi Đức Giêsu giảng.

Dù bà thấp vì còng lưng, Ngài vẫn trông thấy bà.

Dù bà chẳng xin gì, Ngài vẫn chủ động gọi để gặp bà (c. 12).

Đức Giêsu nhìn thấy sự trói buộc do cơn bệnh dai dẳng.

“Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền.”

Chữa bệnh chính là đem lại giải thoát cho người phụ nữ.

Hơn nữa, Đức Giêsu còn đặt tay trên bà như một cử chỉ yêu thương.

Tức khắc bà còng lưng đã có thể đứng thẳng lên được.

Điều mơ ước từ mười tám năm, bỗng chốc thành hiện thực.

Bà có thể nhìn thấy bầu trời và cất lời tôn vinh Đấng ngự trên đó (c. 13).

Đức Giêsu coi bệnh của bà như một sự trói buộc của Xatan (c. 16).

Không phải chỉ là trói buộc bằng dây như người ta cột bò lừa (c. 15),

mà là trói buộc bằng xiềng xích.

Chính vào ngày sabát, Đức Giêsu đã cởi xiềng xích đó cho bà,

để bà được tự do, được đứng thẳng như một người bình thường.

Bà còng lưng bị trói buộc bởi gánh nặng của bệnh tật.

Nhưng có bao thứ trói buộc khác làm con người mất tự do.

Như người phụ nữ này, chúng ta muốn và cố làm cho mình đứng thẳng,

nhưng hoàn toàn bó tay từ nhiều năm qua.

Có những thứ trói buộc do tác động bên ngoài,

nhưng có thứ xiềng xích do chính chúng ta đúc nên để tự giam mình.

Tôi bị trói buộc bởi lòng ích kỷ, tham vọng, thèm muốn…

Chúng ta cần thú nhận mình không tự giải thoát mình được,

không tự đứng thẳng được, không tự cắt đứt những thứ trói buộc mình.

Chúng ta cần Đức Giêsu đặt tay của Ngài trên đời ta để ta được tự do.

Đâu phải chỉ người phụ nữ còng lưng mới bị trói buộc.

Tôi cũng bị trói buộc bởi những giá trị mập mờ của thế tục.

Làm sao để tôi được tự do với cái cell phone tôi đang dùng,

với những hình ảnh mà tôi tìm kiếm trên internet,

với lối sống mà ngày nay bao người coi là đáng ước mơ?

Xin cho tôi không chỉ cúi xuống nhìn thấy miếng đất be bé trước mặt,

nhưng có thể ngước lên để thấy bầu trời mênh mông trên cao.


Cầu nguy
ện:

Chỉ mong tôi chẳng còn gì,

nhờ thế Người là tất cả của tôi.

 

Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,

nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,

đến với Người trong mọi sự,

và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.

 

Chỉ mong tôi chẳng còn gì,

nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người.

 

Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,

nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người

và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.

(R. Tagore)

Nguồn: https://hdgmvietnam.com/