Phúc Âm: Lc 16, 1-8
“Con cái đời này khi đối xử với đồng loại thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Một người phú hộ kia có một người quản lý; và người này bị tố cáo đã phung phí của chủ. Ông chủ gọi người quản lý đến và bảo rằng: “Tôi nghe nói anh sao đó. Anh hãy tính sổ công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không thể làm quản lý nữa”. Người quản lý thầm nghĩ rằng: “Tôi phải làm thế nào, vì chủ tôi cất chức quản lý của tôi? Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. Tôi biết phải liệu thế nào để khi mất chức quản lý thì sẽ có người đón tiếp tôi về nhà họ”.
“Vậy anh gọi từng con nợ của chủ đến và hỏi người thứ nhất rằng: “Anh mắc nợ chủ tôi bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự, ngồi xuống mau mà viết lại năm mươi”. Rồi anh hỏi người khác rằng: “Còn anh, anh mắc nợ bao nhiêu?” Người ấy đáp: “Một trăm giạ lúa miến”. Anh bảo người ấy rằng: “Anh hãy lấy văn tự mà viết lại: tám mươi”.
“Và chủ khen người quản lý bất lương đó đã hành động cách khôn khéo: vì con cái đời này, khi đối xử với đồng loại, thì khôn khéo hơn con cái sự sáng”.
Suy niệm
“Quả thế, con cái đời này khôn khéo hôn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại” (Lc 16,8).
Dụ ngôn “người quản gia bất lương” trong Lc 16,1-8 là dữ liệu riêng của tác giả Luca. Đây là dụ ngôn khởi đầu cho loạt bài giảng liên quan đến tiền của và cách sử dụng tiền của. Người ta thường ngạc nhiên và không khỏi thắc mắc về câu kết của dụ ngôn này: “Ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hôn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại” (Lc 16,8).
Vâng, lạy Chúa, con sẽ phải tính sổ cuộc đời mình. Đó là việc khẩn cấp, vì con không thể biết chắc chắn, con sẽ giã từ cuộc đời vào lúc nào, con phải điều chỉnh thái độ sống của con đối với Chúa và đối với tha nhân. Đáng ngạc nhiên hơn khi ngay sau dụ ngôn này Đức Giêsu lại dạy rằng “hãy dùng Tiền Của bất chính mà mua lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu” (Lc 16,9). Phải chăng Đức Giêsu lại ủng hộ lời khen dành cho một người bất chính? Và cổ vũ người ta dùng Tiền Của bất chính? Có lẽ Đức Giêsu không nhắm đến sự bất chính của anh này, nhưng Người nhắm đến sự khôn khéo của anh ta nhằm thoát khỏi nguy cơ nghèo đói trước mắt. Điều anh ta nhắm đến là tình người, lòng nhân, và theo suy nghĩ của anh, những người được anh ta giảm nợ sẽ đón rước anh ta vào nhà của họ. “Tiền của bất chính” không có nghĩa là tiền của do làm ăn bất chính mà có được.“Tiền của bất chính” được dùng đối lại với “tiền của chân thật” (Lc 16,11). “Tiền của bất chính” hàm ý nghĩa là tất cả những gì người ta sở hữu trên trái đất này. Sử dụng tất cả những tài sản mà mình có trên trần gian này để mua tình người, tạo lòng nhân, là một lựa chọn khôn ngoan cho con luôn đặt Chúa là trung tâm và là điểm tựa của con trong suốt cuộc đời này và cho con tìm gặp Chúa trong từng giây phút, cho con lòng can đảm và sức mạnh để con vượt thắng mọi cám dỗ trong cuộc sống, xin cho con luôn biết tin tưởng tín thác vào lòng thương xót của Chúa và mọi việc luôn vâng theo thánh ý Thiên Chúa.
Lạy Chúa! Xin cho chúng con nhận ra sự yếu hén của bản thân, hầu thoát ra khỏi những sự chóng qua ở đời này mà biết lo tìm phần rỗi cho mình trong cuộc sống mai hậu. Xin cho chúng con biết chọn Chúa và biết quản lý những gì Chúa ban, những điều mang giá trị phù hợp với đời sống của chúng con. Amen.
M. Matta Hoàng Hạnh

Tin cùng chuyên mục
HÀNH ĐỘNG KHÔN KHÉO (07/11/2025 – THỨ SÁU TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN)
XIN CHUNG VUI VỚI TÔI (06/11/2025 – THỨ NĂM TUẦN 31 THƯỜNG NIÊN)
NIỀM HY VỌNG VÀ SỰ SỐNG LẠI
ĐÓA CÚC TRẮNG